Soạn Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm trang 83-85, sách Ngữ Văn 8, tập 1

I – TỪ SỰ VIỆC VÀ NHÂN VẬT ĐẾN ĐOẠN VĂN TỰ SỰ CÓ YẾU TỐ MIÊU TẢ VÀ BIỂU CẢM

(Soạn Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm trang 83-85) Cho các sự việc và nhân vật sau:

a) Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp.

b) Em giúp một bà cụ qua đường vào lúc đông người và xe cộ qua lại.

c) Em nhận được một món quà bất ngờ ngày sinh nhật hay lễ tết.

Hãy xây dựng đoạn văn tự sự có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm, theo các bước sau:

Trả lời:

Em lựa chọn sự việc (c) “Em nhận được món quà bất ngờ ngày sinh nhật hoặc lễ Tết”. Em triển khai thành các bước như sau:

  • Bước 1: Lựa chọn sự kiện em nhận được món quà bất ngờ nhân ngày sinh nhật tuổi 14 của mình.
  • Bước 2: Lựa chọn ngôi kể thứ nhất, xưng là em
  • Bước 3: Xác định thứ tự kể

+ Vào sinh nhật 14 tuổi em nhận được một món quà bất ngờ từ chị họ từ Thành phố Hồ Chí Minh gửi ra.

+ Khi bác đưa thư, bấm chuông gọi ra nhận quà em vô cùng bất ngờ

+ Em mở món quà được bọc rất đẹp, em mở từng lớp rất cẩn thận

+ Món quà là một cuốn sách “Tuổi thơ dữ dội” của nhà văn Phùng Quán và một tấm thiệp rất xinh xắn cùng những lời chúc rất dễ thương.

  • Bước 4: Em rất yêu thích món quà đặc biệt của chị họ được gửi từ xa về. Em rất sung sướng, biết ơn chị và sẽ viết thư cảm ơn chị trong một ngày gần nhất.

II – LUYỆN TẬP

Câu 1 (Soạn Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm trang 83-85): Cho sự việc và nhân vật sau đây: Sau khi bán chó, lão Hạc sang báo để ông giáo biết. Hãy đóng vai ông giáo và viết một đoạn văn kể lại giây phút lão Hạc sang báo tin bán chó với vẻ mặt và tâm trạng đau khổ.

Trả lời:

Mọi ngày lão Hạc sang chơi, nghe lão tỉ tê sẽ bán cậu Vàng, tôi tưởng lão đùa thôi, lấy câu chuyện làm quà…. ai dè… lão bán cậu Vàng thật. Sáng nay, vừa sang nhà tôi, lão đã vội vàng báo ngay:

– “Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!”.

Tôi vẫn chưa tin vào tai mình lắm, hỏi lại:

– “Cụ bán đi thật sao?”

Lão Hạc bảo người ta mới đến bắt nó đi là lão chân thấp chân cao chạy sang nhà tôi ngay để báo cái tin không biết nên vui hay buồn.

Nhưng tôi biết trong lòng lão Hạc đang ngổn ngang chồng chất những nỗi buồn. Và tôi đã đúng! Ngồi tâm sự được một lúc, lão Hạc mếu khóc như một con nít, mặt co rúm lại, khuôn mặt in hằn những dấu vết của thời gian. Hóa ra lão đang tự dằn vặt bản thân mình, tại sao lại đối xử tệ bạc với cậu Vàng như vậy.

Chính bản thân lão cũng cảm thấy chua xót và đau đớn khi phải bán “đứa con” gần gũi với mình bao nhiêu lâu nay.

Câu 2 (Soạn Luyện tập viết đoạn văn tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm trang 83-85):

Trả lời:

+ Đoạn văn kể lại giây phút lão Hạc bán cậu Vàng trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao đó là:

“Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi chơi. Vừa thấy tôi lão báo ngay:

– Cậu Vàng đi đời rồi ông giáo ạ!

– Cụ bán rồi.

– Bán rồi. Họ vừa bắt xong.

Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện:

– Thế nó cho bắt à?

Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…”.

+ Đoạn văn trên của Nam Cao đã kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm ở chỗ:

  • “Lão cố làm ra vẻ vui vẻ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót xa năm quyển sách của tôi quá như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc”
  • “Mặt lão đột nhiên co rúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc…”

+ Những yếu tố miêu tả và biểu cảm giúp Nam Cao thể hiện được nỗi khổ tâm, đau đớn dằn vặt của lão Hạc khi phải bán cậu Vàng – một con chó mà được lão coi là người bạn là đứa con thân thiết; cũng như thấy được sự đồng cảm, thương cảm của ông giáo đối với nhân vật lão Hạc.

+ Đoạn văn của em cũng đã kết hợp được yếu tố biểu cảm và miêu tả

“Lão Hạc bảo người ta mới đến bắt nó đi là lão chân thấp chân cao chạy sang nhà tôi ngay để báo cái tin không biết nên vui hay buồn. Nhưng tôi biết trong lòng lão Hạc đang ngổn ngang chồng chất những nỗi buồn.

Và tôi đã đúng! Ngồi tâm sự được một lúc, lão Hạc mếu khóc như một con nít, mặt co rúm lại, khuôn mặt in hằn những dấu vết của thời gian. Hóa ra lão đang tự dằn vặt bản thân mình, tại sao lại đối xử tệ bạc với cậu Vàng như vậy.

Chính bản thân lão cũng cảm thấy chua xót và đau đớn khi phải bán “đứa con” gần gũi với mình bao nhiêu lâu nay.”