Mở bài dàn ý phân tích nhân vật mị
- Dàn ý phân tích nhân vật mị – Giới thiệu về tác giả: Nhà văn Tô Hoài là nhà văn nhạy cảm với cảnh sinh hoạt phong tục tập quán của vùng miền. Ông có lối viết văn phong phú, lối trần thuật tự nhiên nhưng rất sinh động.
- Giới thiệu tác phẩm vợ chồng a pủ và giới thiệu về nhân vật Mị
Thân bài dàn ý phân tích nhân vật mị
Luận điểm 1: Mị là cô gái có những phẩm chất tốt đẹp
- Mị trẻ trung, hồn nhiên
- Mị đã từng yêu, được yêu và khao khát đi theo tiếng gọi tình yêu
- Mị Hiếu thảo căm chỉ
Luận điểm 2: Mị là nạn nhân của những áp bức tấn công
- Mị làm con dâu gạt nợ nhà thống lí pá tra bị bóc lột sức lao động, không bằng trâu bằng ngựa.
- Mị trở nên chai sạn với nỗi đau
- Mị lầm lũi như còn rùa trong xó cửa
Luận điểm 3: Sức sống tiềm tàng trong nhân vật Mị
- Mị đã có ý định tử tự vì không chấp nhận cuộc sống mất tự do
- Trong đêm hội mua xuân ở Hồng Ngài sức sống của Mị đã trỗi dậy, Mị bị đánhh thức bởi kỉ niệm những âm thanh cuốc sống, bạn tình. Mị hát và khát khao trở về thời thanh xuân trước kia. Mị ý thức được sự tồn tại của bản thân, Mị thấy mình còn trẻ và muốn đi chơi…. Hàng loạt thay đổi tâm lý Mị trong đêm tình mùa xuân cho thấy khát vọng được sống hạnh phúc
- Mị luôn tiềm tàng sức sống mãnh liệt và sức sống ấy âm ỉ cháy trong lòng, chỉ chờ cơ hội là trào ra.
- Khi A Phủ làm mất bò, lúc đầu Mị dửng dưng, nhưng sau Mị lại đồng cảm và thương cho kiếp người, Mị cởi trói cho A phủ=> Một hành động về sức phản kháng và sức sống mãnh liệt.
- Mị bỏ chạy khỏi nhà thống lý vì ham sống, muốn sống tự do
=> Mị là cô gái lặng lẽ mà mạnh mẽ, có sức sống mãnh liệt, hành động của Mị đã đạp đổ cường quyền và thần quyền của bè lũ thống trị.
Kết bài dàn ý phân tích nhân vật mị
– Đánh giá lại nhân vật Mị
– Nêu cảm xúc của em
– Tác phẩm giàu giá trị nhân đạo sâu sắc, cảm thông với số phận đau khổ của những con người chịu áp bức.
Bài mẫu phân tích nhân vật Mị
Mở bài
Dàn ý phân tích nhân vật mị – Tô Hoài là cây bút xuất sắc cả nền văn học Việt Nam. Thơ ông thường viết về đời sống con người tỉ mỉ, chi tiết, khai thác sâu vào nội tâm tâm hồn. Ngoài văn học thiếu nhi, ông cũng để lại rất nhiều tác phẩm văn học về cuôc sống, con người thấm đẫm tình cảm. Đặc biệt tác phẩm Vợ chồng A Phủ à truyện ngắn in trong tập Tây Bắc, một tác phẩm giàu giá trị nhân văn ca ngợi sức sống phi thường của người dân Tây Bắc và cảm thông với nỗi thống khổ mà họ phải chịu. Trong đó phải nói đến nhân vật Mị, một nhân vật lặng lẽ mà mạnh mẽ, tiềm tàng sức sống mãnh liệt, khát vọng sống hạnh phúc và tự do.
Thân bài
Mở đầu tác phẩm, Tô Hoài đã dẫn người đọc bằng câu chuyện về lời giới thiệu nhẹ hàng nhưng đầy ý vị: ““Ai ở xa về, có dịp vào nhà thống lý Pá Tra thường thấy có một cô gái ngồi quay sợi gai bên tảng đá trước cửa, cạnh tàu ngựa. Lúc nào cũng vậy, dù quay sợi, thái cỏ ngựa, dệt vải, chẻ củi hay đi cõng nước dưới khe suối lên, cô ấy cũng cúi mặt, mặt buồn rười rượi”.Câu văn nhẹ nhàng nhưng cũng đủ thấy báo hiệu một cuộc đời tăm tối, không lối thoát. Tô Hoài đã miêu tả những cử chỉ, tâm trạng và biểu hiện khuôn mặt của Mị cho thấy một nỗi buồn triền miên, dài dằng dặc không biết bao giờ chấm dứt. Đây cho thấy một cô gái đang chịu sự dày vò về tinh thần, lầm lũi, côi cút.
Nhưng dù bị dày vò về tinh thần, thể xác thì Mị vẫn khát khao sống, hạnh phúc, nghị lực phi thương đang nhen nhóm trong lòng Mị mà không ai có thể biết khi nào nó bùng cháy. Để có thể lí giải về sức sống phi thường này chúng ta hãy cùng Tô Hoài trở về quá khứ, để biết cô Mị ấy là ai, và vì sao lại phải chịu sự dày vò của nhà thống lý Pá Tra.
Luận điểm 1: Giới thiệu về Mị xinh đẹp, giỏi giang
Trước khi về làm dâu nhà thống lý Pá Tra Mị vốn là một cô gái người dân tộc Mông hồn nhiên trẻ trung, yêu đời. Mị đang ở độ tuổi đẹp nhất xuân thì, khuôn mặt lúc nào cũng rạng rỡ, hạnh phúc. Đặc biệt Mị có tài thổi sáo lá khiến bao nhiêu chàng trai mê đắm, hàng đêm xếp kín đầy cổng nhà Mị. Điều này càng khẳng định, khi chưa gả vào nhà thống lý Mị là cô gái rất có “giá”, đáng được yêu. Và Mị đúng là đã yêu, được yêu, tình yêu của Mị cũng hồn nhiên, ngây thơ, trong sáng như vậy. Trái tim của cô gái tuổi đôi mươi khao khát được hạnh phúc, được đi theo tiếng gọi tình yêu. Tuy nhiên, bên tình bên hiếu – bên nào nặng hơn!? Món nợ của bố với nhà thống lý không thể trả hết, buộc Mị phải bán thân để trả nợ cho bố. Với một cô gái chưa trải sự đời, đang yêu, đang hạnh phúc thì đây như là án tử. Gả vào nhà quyền cao chức trọng nhưng lại mang danh là bán thân gán nợ có khác gì Thúy Kiều của mấy trăm năm trước. Nàng Kiều vì bán thân chuộc cha mà cuộc đời trân truyên, thăng trầm. Liệu Mị có như Kiều, sẽ phải chịu để dòng đời xô đẩy, chịu để cuộc đời bảy nổi ba chìm, dày vò thân xác và tinh thần, sống nốt kiếp người như trâu như ngựa cho người ta cưỡi!?
Một cô gái dù có kiêu hãnh, có khao khát sống tự do thế nào nhưng cũng không thể đứng nhìn người thân gặp nạn. Mị là cô gái hiếu thảo vì vậy cô sẵn sàng gả vào nhà thống lý, siêng năng làm việc để trả nợ thay bố. Việc mị chăm chỉ làm việc vì Mị ý thức cao giá trị của cuộc sống tự do, Mị muốn nhanh trả nợ hết để quay lại được cuộc sống như trước đây. Tuy nhiên, Mị đâu có ngờ nhà thống lý vắt kiệt sức lao động của Mị, coi Mị không bằng trâu bằng ngựa. Mị vừa bị tra tấn tinh thần, vừa bị tra tấn về thể xác. Thân xác Mị bị đánh hay không phụ thuộc vào tâm trạng vui hay buồn của A sử. Cuộc đời cô Mị bắt đầu từ đây những chuỗi ngày bi kịch mà khi bước chân vào nhà giàu, Mị đâu có ngờ!
Luận điểm 2: Nạn nhân của những áp bức
Con trâu con ngựa hết ngày làm việc còn được tắm rửa, chải chuốt, cho ăn cho nghỉ, còn Mị thì bị bóc lột sức lao động ngày đêm, đánh đập, bị trói, dày vò không khác gì địa ngục trần gian. Nhiều khi Mị nghĩ đời mình còn không bằng con trâu con ngựa. Thiên hạ nhìn vào thấy Mị gả vào nhà giàu tưởng Mị một bước lên hương, làm dâu nhà giàu sung sướng lắm. Nhưng có ai ngờ, chúng coi Mị là vật trả nợ, bắt Mị làm quần quật ngày đêm, thống khổ không biết kêu ai. Chính vì vậy mà Mị dần trở nên chai sạm với nỗi đau, Mị sống lầm lũi như con rùa nơi xó của, khổ mãi rồi cũng quen. Ai vào nhà thống lý cũng thấy một người con dâu lúc nào mặt cũng buồn rười rượi dù là có quay sợi hay thái cỏ ngựa, đôi mắt cũng không có sức sống, đều cúi mặt, không quan tâm thời gian, không gian, lầm lũi làm việc qua ngày đoạn tháng, sống không còn ước mơ, không còn buồn đau, cứ vậy mà sống, người mà không ra người! Quá đáng thương cho cuộc đời cô mị hay chính là cuộc đời những người phụ nữ trong xã hội cũ. Họ không được quyền quyết định cuộc đời mình: “Thân em như hạt mưa sa/ Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa” – cuộc đời phụ thuộc vào sự sắp đặt của số phận, may mắn thì hạnh phúc, còn không thì là bất hạnh.
Dẫu vậy, dù cuộc đời đối xử bất công với Mị, nhưng sức sống tiềm tàng trong Mị chưa bao giờ vụt tắt, nó chỉ chờ cơ hội đến để bùng cháy. Và cơ hội của Mị đã đến rồi, đó là một đêm tình mùa xuân như bao đêm tình khác nhưng đêm nay thì khác, Mị thấy trong người rạo rức mà một cảm xúc vô cùng lạ.
Luận điểm 3: Sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị
dàn ý phân tích nhân vật mị – Trong đêm tình mùa xuân, Mị nghe thấy âm thanh của cuộc sống, những âm thanh bên ngoài đánh thức những kỉ niệm quá khứ trong Mị. Đó là khi Mị còn trẻ, vào những đêm mùa xuân Mị cùng người yêu đi chơi, Mị thổi sáo, Mị khao khát hạnh phúc. Mị như đang sống trong hồi tưởng, điều này chứng tỏ những khát vọng về hạnh phúc chưa bao giờ mất.
Nhớ lại khi xưa, biêt mình bị bắt làm dâu nhà thống lí, Mị đã từng có ý định ăn lá ngón tự tử. Đây không phải là sự yếu đuối mà thể hiện khát vọng sống tự do. Vì Mị đã nhìn trước tương lai là Mị sẽ làm trâu ngựa cho nhà thống lí, sống thống khổ. Mị không muốn sống như vậy, Mị thà chết còn hơn phải sống mất tự do. Nhưng vì cha, nếu Mị chết cha Mị cũng không yên nên Mị đành phải bỏ đi cái tôi, bỏ đi khao khát tuổi trẻ mà trả nợ cho cha.
Để giờ đây, khi vào nhà thống lí, Mị tưởng mình sống không bằng chết, mất hết khát vọng, nhưng không, âm thanh của mùa xuân, của tiếng sáo gọi tình đã khiến Mị tỉnh giấc. Mị thèm khát được sống như xưa, thèm khát là cô gái tươi xinh vui vẻ, hồn nhiên ngày nào. Điều này đã thôi thúc Mị, đã dẫn đén những hành động mạnh mẽ sau này.
Hành động đầu tiên là Mị hát, Mị lẩm nhẩm hát. Đã bao lâu rồi Mị chưa hát? Có lẽ là lâu lắm rồi, từ khi vào nhà thống lí Mị chỉ biết làm như trâu như ngựa mà thôi. Mị làm gì có tâm trí mà hát. Tiếng hát chính là khởi điểm cho sự sống, âm nhạc chính là hi vọng là chồi non của hạnh phúc. Âm nhạc sẽ xoa dịu nỗi đau và biến con người trở lên mạnh mẽ hơn. Tinh thần phản kháng của Mị càng ngày càng mạnh mẽ hơn. Mị thấp đèn để căn phòng sáng hơn, Mị muốn đi chơi tết để chấm dứt sự tù đày.
Hàng loạt hành động của Mị dồn dập gấp gáp giống như Mị sợ nếu Mị không làm ngay thì khoảnh khắc này sẽ trôi qua. Căn phòng tối tăm bao năm qua nay được Mị thắp sáng như thứ ánh sáng le lói niềm tin, dẫu trong đêm tối vẫn được thắp lên. Điều này cho thấy tinh thần phản kháng của Mị rất mạnh.
Thậm chí, khi bị A sử trói lại Mị vẫn nghêu ngáo hát theo tiếng sáo. Đó là tiếng hát tình yêu, khát vọng sống khiến cô quên đi đau đớn, cô không cảm nhận được sự đau đớn về thể xác mà A sử đang tra tấn cô. Có thể nói, khao khát mãnh liệt, đạt đến cực điểm. Mị quên đi thực tại và chỉ nghĩ đến những hạnh phúc mà thôi. Nhưng, sự thật vẫn là sự thật, cô vẫn tỉnh dậy sau khi bị trói và đánh dã man,, để rồi lại đau đớn xót xa cho chính cuộc đời thân phận của mình.
Luận điểm 4: Thương xót cho A Phủ và hành động cởi trói
Khát vọng sống của Mị còn thể hiện ở thái độ từ dửng dưng khi A Phủ bị trói cho đến khi thương xót. Khi Mị sống trong cam chịu, Mị nhìn những cuộc đời khổ cực khác bằng ánh mắt dửng dưng và thái độ thờ ơ. Vì bản thân Mị cũng đang khổ, Mị đâu còn suy nghĩ cho người khác được nữa. Nhưng khi Mị đã tỉnh, đã khao khát sống Mị mới thấy mình khổ, mới thấy A Phủ khổ. Mi thấy Mị và A phủ không khác gì nhau, là trâu là ngựa làm bạt mạng cho nhà thống lí mà cũng chỉ nhận lại sự coi thường, khinh bỉ, đánh đập tàn bạo.
Chính vì Mị có khao khát sống nên Mị mới thương những người cùng cảnh ngộ. Đó là lí do dẫn đến một hành động chưa từng có – cởi trói cho A Phủ và cùng bỏ trốn. Đây là hành động quyets định cuộc đời của Mị. Sự cới trói ở đây thể hiện sự kháng lại cầm quyền, dám đứng lên đâu tranh. Sự bỏ trốn cùng A Phủ chính là khao khát sống mãnh liệt, muốn thoát lại nơi tăm tối này để đến nơi có hạnh phúc khác. Khao khát sống khiến Mị chạy không ngừng nghỉ, vì Mị sợ chỉ cần dừng lại có thể sẽ bị bắt, lại tiếp tục sống nơi địa ngục trần gian.
Kết bài
Khép lại trang sách chúng ta vẫn cảm thấy vô cùng khâm phục ý chí sống mãnh liệt của Mị, một ý chí mà không phải người phụ nữ nào trong thời kì phong kiến cũng có được. Khát vọng sống mãnh liệt và ý chí bền bỉ đã giúp Mị được tự do, sống cuộc đời đúng như Mị mong ước. Tác phẩm mang ý nghĩa nhân văn vô cùng sâu sắc, thương cảm cho số phận những người chịu áp bức, lên án tố cáo bọn thống trị, thực dân đàn áp người dân. Đồng thời cũng ca ngợi sức sống và vẻ đẹp tiềm ẩn của con người tây bắc.
>> Xem thêm: Phân tích nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ đẩy đủ